[Ngo-sanrm] Fw: New York Times -- Agent G.M.O. (THỰC PHẨM BIẾN ĐỔI GENE)

Sustainable Agriculture and Natural Resources Management Working Group ngo-sanrm at ngocentre.org.vn
Thu Mar 28 07:16:28 GMT 2013



 
===============================
Chuck Palazzo
Agent Orange Action Group
http://aoag.org/
Hoa Binh Chapter, Veterans For Peace
http://vfp-vn.ning.com/

chuck_pal at yahoo.com
================================


----- Forwarded Message -----
From: Chuck Searcy <chucksearcy at yahoo.com>
To: NGO-SANRM <ngo-sanrm at ngocentre.org.vn> 
Sent: Thursday, March 28, 2013 1:49 PM
Subject: New York Times -- Agent G.M.O. (THỰC PHẨM BIẾN ĐỔI GENE)
 

You may wish to pass this along to your own lists of friends and colleagues, government officials, university faculty and students, farmers, agriculture and health specialists, NGO representatives -- anyone who is interested in the issue of GMO seeds and crops in Vietnam.  -- CS

http://latitude.blogs.nytimes.com/2013/03/26/should-monsanto-be-allowed-to-bring-genetically-engineered-crops-to-vietnam/

 
THỰC PHẨM BIẾN ĐỔI GENE
 
Thành phố Hồ Chí Minh – Mới 5 giờ sáng
nhưng các con phố đã bắt đầu nhộn nhịp. Đây chính là thời gian thích hợp để có
thể đi chợ ở những khu chợ trời trước khi ngày mới thực sự bắt đầu. Mọi người
đều muốn mua những loại rau tươi, có nguồn gốc ở ngoại thành hơn là những loại
rau có xuất sứ từ Trung Quốc, những loại rau đã được bơm rất nhiều hóa chất.
 
Không lâu sau đó, người mua sẽ hỏi những người bán hàng câu hỏi có
phải các loại khoai tây và đậu tương là thực phẩm biến đổi gene hay không. Chính
phủ Việt nam không chỉ đang cân nhắc trong việc nới lỏng những quy định hiện
hành trong việc quản lý thực phẩm biến đổi gene, mà còn hy vọng sẽ mở rộng diện
tích cây trồng biến đổi gene lên đến 1/3 tổng diện tích đất nông nghiệp từ giờ
cho đến năm 2020.
 
Đây là một kế hoạch quá lớn và có phần nóng vội về mặt thời gian. Cơ
quan chức năng thì có một mối quan ngại rất lớn về việc làm sao có thể cung cấp
đủ lương thực cho 90 triệu dân. Tuy nhiên, sự thay đổi về mặt chính sách này
lại được dựa trên nguồn thông tin một phía, phía sẽ được hưởng lợi rất nhiều từ
thực phẩm biến đổi gene, nó thể hiện rất ít, thậm chí là không hề đề cập gì đến
sự cần thiết đối với việc bảo vệ người tiêu dùng. 
 
Thật trớ trêu, Monsanto, công ty hóa chất
sẵn sàng mang công nghệ sinh học đến Việt Nam lại chính là kẻ đã chế tạo ra
chất độc màu da cam được sử dụng trong chiến tranh bốn thập kỷ trước đây.
 
Những người ủng hộ cây trồng biến đổi
gene tuyên bố rằng loại cây trồng này có khả năng tạo ra năng suất cao hơn rất
nhiều bởi khả năng kháng bệnh, các loại thuốc diệt cỏ và chống lại hạn hán.
Trong khi đó những người phản đối thì cho rằng tuyên bố trên chỉ là giả thuyết,
đồng thời cảnh báo về việc dựa chủ yếu vào cây trồng biến đổi gene trong nông
nghiệp, những nguy hại cho môi trường cũng như người tiêu dùng.
 
Những cái được và mất của cây trồng biến
đổi gene đòi hỏi các nước sử dụng phải có một sự cân nhắc đánh giá kỹ lưỡng.
Thế nhưng vấn đề này ở Việt nam lại hiếm khi được đưa ra để thảo luận, thậm chí
cơ quan chức năng còn có rất nhiều mánh khóe trong việc đưa ra những thông cáo
đối với công chúng. Lấy ví dụ như các cơ quan này khi muốn thực hiện quy định
người tham gia giao thông bắt buộc phải đội mũ bảo hiểm, thanh niên hạn chế hút
thuốc lá, họ đã sử dụng rất nhiều ba-nô, áp phíc được treo tràn lan trên tất cả
các con phố, những thông tin này có ở hầu hết các mặt báo với lời lẽ áp đặt và
răn đe. 
 
Jeffrey Smith, Giám đốc Viện nghiên cứu
công nghệ phục vụ cộng đồng có trụ sở tại Iowa, nói với tôi rằng một số quan
chức chính phủ mà ông ta gặp ở Hà nội năm 2011 thấy được sự nguy hiểm của biến
đổi gene, và họ đang đối mặt với sự nguy hiểm đến từ chính những đồng nghiệp
của họ liên quan đến những mối lo ngại đối với vấn đề biến đổi gene. Những
người mà ông Smith gặp đã tiết lộ rằng, một số quan chức chính phủ “đang nhận
sự sai khiến từ công ty Monsanto” và lờ đi những thông tin liên quan đến thực
phẩm biến đổi gene” chúng đang dần phá hoại nền kinh tế và chủ quyền về lương
thực” 
Hầu hết mọi người đều không nhận ra rằng
các công ty hóa học sẽ sớm đưa ra những dối trá về thực phẩm của họ.
 
Có một thực tế hiện nay là các nhà lãnh
đạo lại đang tỏ ra không thực sự nghiêm túc đối với thực phẩm biến đổi gene.
Tại một cuộc hội thảo tổ chức đầu năm nay, một vị hiệu trưởng của một trường
công nghệ sinh học của Việt nam đã bác bỏ những mối quan ngại rõ rệt mà thực
phẩm biến đổi gene đã và đang mang lại cho người tiêu dùng bằng một ví dụ rất
hùng hồn từ chính bản thân ông” Tôi đã vô tình chọn và uống sữa đậu nành biến
đổi gene ở Châu Âu năm 1992, từ đó đến nay, chẳng có vấn đề gì xảy ra với sức
khỏe của tôi” ông Ngô Xuân Bình khẳng định. 
 
Tất nhiên, phải mất nhiều năm để các nhà
khoa học có thể đánh giá những tác động của thực phẩm biến đổi gene đối với sức
khỏe của người tiêu dùng nếu như ảnh hưởng này là có thật. Thế nhưng chính phủ
phải cung cấp cho người dân thông tin về các sản phẩm thực phẩm mà họ đang tiêu
dùng. Ở rất nhiều nước, chính phủ đã yêu cầu các công ty thực phẩm phải dán
nhãn chỉ rõ đâu là thực phẩm biến đổi gene để người tiêu dùng có thể đưa ra
những lựa chọn cho bản thân mình. Là một người dân ở bang California, tôi đã bỏ
phiếu vắng mặt trong một cuộc bầu cử liên quan đến việc yêu cầu dán nhãn cho
các sản phẩm biến đổi gene ở bang của mình.
 
Mặc dù điều này không khả thi ở Việt nam, người dân chỉ mới bắt đầu
đi mua sắm ở siêu thị và hơn 70% dân số ở ngoại thành mua sắm tại các chợ gần
nơi họ sinh sống – đây chính là nơi mà các cơ quan chức năng có thể tiến hành
những chiến dịch nâng cao nhận thức đối với vấn đề thực phẩm biến đổi gene .
 
Hầu hết mọi người đều không nhận ra rằng các công ty công nghệ sinh
học đang đưa ra những lời dối trá đối với sản phẩm của họ. Theo một báo cáo gần
đây thì Monsanto đã được bật đèn xanh bởi chính phủ Việt Nam theo đó họ sẽ được
phép thử nghiệm tác động của loại ngô biến đổi gene đối với hệ động thực vật.
Tuy nhiên, công ty Monsanto thì bác bỏ thông tin này.
 
Ông Chuck Searcy, một cựu chiến binh Mỹ, người đã dành rất nhiều năm
tại Việt nam nỗ lực xóa bỏ những tàn tích của chiến tranh bao gồm việc dà phá
bom mìn còn xót lại, tẩy chất độc hại. “Giống như những cựu binh sỹ khác trong
cuộc chiến tranh Việt nam, những người đã chứng kiến những ảnh hưởng nghiêm
trọng của chất độc màu da cam, tôi hoàn toàn phản đối công nghệ gene” ông nhấn
mạnh khi nói về công ty Monsanto.
 
Monsanto bỏ mặc chính phủ Việt nam trong việc khắc phục những hậu
quả do chất độc da cam để lại sau chiến tranh, hơn nữa, họ lại chính là kẻ đã
tạo ra loại vũ khí hủy diệt này. Rất nhiều nạn nhân trong số 3 triệu người đã
kiện Monsanto ra tòa về những hậu quả mà công ty này đã gây ra trong chiến
tranh.
 
Tôi đã ghé thăm văn phòng của Monsanto ở một cao ốc trong thành phố
Hồ Chí Minh, văn phòng này nhỏ bé và hết sức vắng lặng, đặc biệt có một bức
tranh lớn in hình một đống ngô xanh được treo ở trên tường. Sau đó, tôi đã nhận
được một bức thư từ người đại diện của công ty nói rằng: “Quả thực, chúng tôi
hết sức quan tâm đến cơ hội được giới thiệu công nghệ sinh học đến với người
nông dân trong tương lai gần khi mà chính phủ Việt nam hòa thành khung pháp lý
về vấn đề này.” Để đảm bảo lợi ích của Monsanto, người đại diện của họ đã gửi
cho tôi những thông tin từ phía người ủng hộ cũng như bên phản đối đối với thực
phẩm biến đổi gene.
 
Hiện tại, tôi vẫn đang hết sức lo ngại
với những gì đang diễn ra khi mà gần đây một công ty công nghệ sinh học đã hối
lộ quan chức Indonesia để che dấu những kết quả nghiên cứu về tác động đến môi
trường của loại bông biến đổi gene, họ kiện những người nông dân đã vô tình để
hạt giống của công ty Monsanto phát triển trên đất canh tác của chính những
người nông dân này, và các công ty này còn đánh bại kết quả bầu cử của chiến
dịch yêu cầu dán nhãn các sản phẩm biến đổi gene mà tôi là người đã bỏ phiếu.
Các nhà quản lý của Việt Nam cũng nên lo ngại về những vấn đề này. 
 
Liên Hoàng, một cây bút đối với các vấn đề ở Đông Nam Á



http://latitude.blogs.nytimes.com/2013/03/26/should-monsanto-be-allowed-to-bring-genetically-engineered-crops-to-vietnam/



March 26, 2013, 3:57 am1 Comment 
Agent G.M.O.
By LIEN HOANG



Julian Abram Wainwright/European Pressphoto Agency
 
HO CHI MINH CITY — It’s 5 a.m. and the streets already are buzzing. 
People know that the best time to shop at open-air markets is before 
daybreak. And they know to ask for fresh, firm vegetables grown locally, rather than in China, where dangerous pesticides are routinely overused.

Soon they also might be asking whether their potatoes and soybeans 
are genetically modified. Not only is the Vietnamese government 
considering lifting the current ban on genetically modified organisms, 
it hopes to blanket as much as one-third of the country’s farmland with genetically engineered crops by 2020.

This is too much too soon. Vietnamese officials are reasonably 
worried about how to feed a country of 90 million. But the policy change is based on one-sided information from those who would profit from 
G.M.O. sales, and it displays little concern for consumer protection.

What’s more, Monsanto, the chemical company that would help bring biotechnology to Vietnam, is the one that brought it Agent Orange during the war four decades ago.

Advocates say genetically modified seeds produce greater yields, in 
part because they are resistant to insects, herbicides and drought. 
Opponents say the promise of higher productivity is a myth and warn of overdependence on single-crop agriculture, damage to the environment and for consumers.

These are the kinds of costs and benefits that a country should weigh for itself. But in Vietnam the issue is 
barely being discussed, even though the state has a knack for 
public-service announcements. When politicians make a push for 
motorcyclists to wear helmets or teenagers to abstain from drugs, they 
slather the streets with Soviet-style posters and the newspapers with 
editorials.

Jeffrey Smith, director of the Iowa-based Institute for Responsible Technology, told me that government officials he met in Hanoi in 2011 seemed troubled by the dangers of genetic modification — and of their 
colleagues’ disregard for their concerns. The people Smith talked to, he said, worried that some members of the government “were basically 
taking dictation from Monsanto” and ignoring information that 
genetically modified foods are “potentially damaging to the economy and 
food sovereignty.” 
Most people have no idea that chemical companies could soon be tinkering with their food.
Certainly some leaders are flippant about G.M.O.’s. At a conference 
earlier this year, the dean of biotechnology at a Vietnamese college dismissed health concerns outright. “I accidentally picked up and drank genetically modified soy 
milk in Europe in 1992,” Ngo Xuan Binh said. “Nothing has happened to me so far.”

Of course, it might take decades for scientists to be able to measure the health impact, if any, of genetically modified food. But that’s all the more reason for the government to give people in the meantime all 
the facts about what they’re eating. Other countries have asked food companies to indicate which products are genetically 
modified so that consumers can decide for themselves whether to buy 
them. As a Californian, I cast an absentee ballot in the November 
election for my state to require such labels.

Although that’s not feasible in Vietnam — supermarkets are still a 
new convenience, and 70 percent of Vietnamese live in rural areas where 
they buy produce at outdoor markets — officials could raise awareness 
with a public campaign.

Most people have no idea that chemical companies could soon be 
tinkering with their food. It has been reported that Monsanto has 
obtained a green light from the Vietnamese government to test how modified corn affects surrounding flora and fauna. The company denies this.

The American war veteran Chuck Searcy has spent years in Vietnam working to clean up the remnants of the conflict, including land mines and chemical pollution. “Like a lot of veterans in Vietnam with 
experience with Agent Orange, I don’t trust that company,” he said of 
Monsanto’s genetic engineering.

Monsanto has largely left it to the Vietnamese government to deal with the health problems that the use of Agent Orange during 
the war is believed to have caused. Few of the defoliant’s three million victims have taken Monsanto to court.

After I visited the company’s small, quiet office in a sleek Ho Chi 
Minh City high-rise — it has giant photos of green corn stalks on the 
walls — I received an e-mail from a representative that said, “Of 
course, we are interested in the opportunity to introduce biotechnology 
seed to Vietnamese growers in the near future when the Vietnamese 
government has completed its regulatory framework.” To Monsanto’s 
credit, it sent me information from both supporters and critics of 
genetically modified crops.

Still, I’m wary of a company that bribed an Indonesian official to block an environmental impact study of its genetically modified cotton, sued farmers for allowing Monsanto seeds accidentally blown onto their fields to grow, and helped defeat that California labeling proposition I voted for. Vietnamese regulators should be wary, too.

________________________________

Lien Hoang is a writer covering Southeast Asia.
-------------- next part --------------
An HTML attachment was scrubbed...
URL: http://ngocentre.org.vn/pipermail/ngo-sanrm/attachments/20130328/76f33fdd/attachment-0011.html 


More information about the Ngo-sanrm mailing list